Nguyên Đỗ

Đừng Bắt Bẻ Nhau



 
Cứ nghịch phá cợt đùa vui bạn nhé
Đem nụ cười xóa hết những đau thương
Đem niềm vui cho những kẻ tha phương
Đem ánh nắng từ quê hương sưởi ấm
 
Những cánh én mùa xuân dù đến chậm
Ở những nơi còn tuyết giá mùa đông
Chút thơ vui làm thắm nở môi hồng
Cũng chan chứa ân tình nơi chốn lạ
 
Những khúc hát, bài ca từ vạn ngã
Vang vào trong thư quán Việt Nam đây
Cũng gợi người xa xứ ánh trăng đầy
Nơi quê Mẹ những ngày mùa gặt lúa
 
Đừng bắt bẻ để lòng sầu héo úa
Tình mộng mơ chan chứa suối nguồn thơ
Sông Cửu Long, sông Hồng cũng đôi bờ
Như Hương Giang, ba miền chung một nhịp
 
Đừng moi móc những hiểu lầm truyền kiếp
Hồn Việt Nam trăm nhánh một giòng sông
Ta hiên ngang mang giòng máu Lạc Hồng
Hãnh diện mãi là giống nòi Bách Việt

 
Nguyên Đỗ

Được bạn: HB - NHDT đưa lên 12/03/2007 đưa lên
vào ngày: 10 tháng 11 năm 2011

Bình luận về Bài thơ "Đừng Bắt Bẻ Nhau"